Hà Giang – Hành trình để lớn lên trong tim

Review điểm đến

08/09/2025
0
19

Hà Giang – Hành trình để lớn lên trong tim

Tôi không biết từ bao giờ cái tên "Hà Giang" trở thành một điều gì đó thiêng liêng trong lòng giới mê xê dịch. Có người gọi Hà Giang là điểm đến để chinh phục. Có người xem nó như bài test đầu tiên nếu muốn “tốt nghiệp” hành trình khám phá miền Bắc. Còn tôi – tôi gọi Hà Giang là nơi khiến mình… dịu lại.

Tôi đến Hà Giang vào một sáng sớm tháng Mười. Chuyến xe đêm từ Hà Nội đến thành phố Hà Giang lăn bánh trong tĩnh lặng, mang theo tôi – một kẻ tưởng mình đã đi nhiều – đến vùng đất mà mọi bài viết từng đọc đều dặn: “chuẩn bị tinh thần vì đẹp lắm đấy, nhưng cũng mệt lắm!”

Sáng hôm đó, khi mở mắt dậy ở bến xe Hà Giang, trời se lạnh, mây sà xuống tận mặt đường, và tôi cảm thấy mình đang bước vào một thế giới hoàn toàn khác.

Không dành cho người vội

Nếu bạn muốn một chuyến đi "ngon - bổ - rẻ - dễ", thì xin lỗi, Hà Giang không dành cho bạn. Đây là vùng đất mà chỉ riêng việc thuê xe máy, chọn đồ mặc, và tính toán xăng cũng khiến bạn phải động não như ôn thi.

Đường Hà Giang không êm. Nó là tập hợp của những khúc cua tay áo, những con đèo cao chót vót, những đoạn dốc bất ngờ có thể khiến bạn “dính mặt vào tay lái” nếu không tỉnh táo. Nhưng kỳ lạ là: càng đi sâu, bạn càng thấy… mình muốn đi chậm lại.

Tôi nhớ rõ cái cảm giác đứng trên Mã Pí Lèng, gió thổi lồng lộng, vực Tu Sản sâu hun hút dưới chân, và tôi nhận ra… không có tấm ảnh nào diễn tả được hết vẻ hùng vĩ đó. Nó không chỉ là đẹp. Nó là cảm giác “wow” – kiểu wow mà bạn không thốt nên lời, chỉ đứng yên và để gió len vào tim.

Hà Giang - Việt Nam

Con người mới là phần đẹp nhất

Tôi từng nghĩ Hà Giang nổi tiếng vì cảnh quan, vì những ruộng hoa tam giác mạch như tranh, nhưng khi rời đi, điều tôi mang theo lại là hình ảnh con người nơi đây.

Tôi nhớ bà cụ ở chợ Đồng Văn, đưa cho tôi chiếc bánh tam giác mạch miễn phí vì “cháu đi xa quá, ăn lấy sức mà về”. Nhớ đứa bé người Mông đi chân trần, áo cộc, bán vòng tay bên đường, không nói nhiều, chỉ mỉm cười khi tôi mua dùm một chiếc. Nhớ người chủ homestay ở Lũng Cú, tối ngồi uống rượu ngô và kể chuyện "lúc còn làm biên phòng".

Không ai trong họ cố "làm màu", không ai sống vì “review”, và có lẽ chính điều đó khiến họ dễ thương đến lạ.

Cái lạnh làm người ta thật hơn

Buổi tối ở Đồng Văn, khi nhiệt độ xuống dưới 10 độ C, tôi co ro trong chăn và thầm cảm ơn vì đã… không cứng đầu mang theo quần short. Cái lạnh cao nguyên không chỉ len vào da, mà như khiến lòng người cũng mềm lại. Đêm nằm nghe gió rít qua khe cửa gỗ, nghe chó sủa vọng xa, nghe tiếng bước chân người trong làng – tôi cảm thấy mình đang sống chậm thật sự.

Sáng hôm sau, 5 giờ, tôi dậy, đi bộ ra chợ sớm. Cà phê ở đó đắng nhưng thơm, người bán hàng thì vừa rót vừa hỏi “cháu từ miền xuôi lên à?”. Câu hỏi ấy – giản dị thôi – nhưng khiến tôi thấy mình được chào đón.

 

W, Ha Giang, Vietnam 🇻🇳

Ăn gì ở Hà Giang?

À, nếu bạn là người mê ẩm thực thì chuẩn bị đi, Hà Giang sẽ không làm bạn no theo kiểu “sang chảnh” đâu, nhưng sẽ làm bạn nhớ mãi:

  • Cháo ấu tẩu: món cháo nấu từ củ ấu tẩu cực độc nếu không biết cách chế biến. Ăn xong, bao nhiêu mệt mỏi như trôi đi.

  • Thắng cố: món "gây chia rẽ" nhất lịch sử ẩm thực vùng cao. Có người mê, có người chỉ dám ngửi. Tôi thì thử một thìa – và… thôi, vậy đủ rồi.

  • Phở chua, bánh cuốn trứng, xôi ngũ sắc: đơn giản, dễ ăn, và rất “Hà Giang”.

Tip nhỏ: Đừng bỏ qua các quán nhỏ lề đường. Cái ngon không chỉ nằm trong món ăn, mà còn nằm ở nụ cười người nấu.

Lịch trình không cần dày, chỉ cần sâu

Tôi ở Hà Giang 4 ngày. Lịch trình của tôi không quá kín, nhưng mỗi nơi tôi đến đều đủ để tôi nhớ mãi:

  • Ngày 1: Thành phố Hà Giang – Quản Bạ – Yên Minh

  • Ngày 2: Yên Minh – Lũng Cú – Đồng Văn

  • Ngày 3: Đồng Văn – Mã Pí Lèng – Mèo Vạc

  • Ngày 4: Mèo Vạc – Du Già – thành phố Hà Giang

Không vội. Không cố “check-in đủ”. Chỉ đi, cảm nhận, và chấp nhận đôi khi phải... đứng yên thật lâu chỉ để nhìn mây trôi.

Một chuyến đi để lớn lên trong tim

Có những chuyến đi khiến bạn thỏa mãn. Có những chuyến đi khiến bạn mệt. Nhưng cũng có những chuyến đi khiến bạn trưởng thành – một cách nhẹ nhàng. Hà Giang là kiểu hành trình như thế.

Tôi rời Hà Giang không mang về quá nhiều ảnh đẹp (vì lúc nào cũng mải nhìn ngắm), nhưng tôi mang về cho mình một khoảng lặng – thứ mà trong thành phố, đôi khi tôi đã quên mất.

Sông Nho Quế: Kinh Nghiệm Khám Phá Linh Hồn Của Hà Giang

Có thể bạn đến Hà Giang để đi – nhưng bạn sẽ rời đi với một mảnh của nơi đó nằm lại trong tim.

Chia sẻ: